Home

21/3/11

Tản mạn Thủy sinh - 1

Nhân tra lại thông tin về súng Tứ sắc Thụy liên mà tìm ra lại bài viết ngày xưa cho ABV về vài cây thủy sinh đáng yêu
Đọc thấy vẫn ổn, nên cất lại vào đây như một kỉ niệm đẹp...


Hồng Hồ Điệp – cánh bướm đỏ trong nước


“Một vẻ đẹp khó cưỡng” – là nhận xét xác đáng của người yêu nghệ thuật bể thủy sinh với loài cây này.

Quả thật, nét quyến rũ đài các, kiêu sa là những cảm nhận đầu tiên và lâu dài từ chúng mang lại. Những chiếc lá mỏng manh, phơn phớt hồng, đôi lúc qua làn nước tưởng như trong suốt, mềm mại và uyển chuyển đến độ đáng ngạc nhiên, không loài nào khác so sánh được.

Mỗi tối, tôi dí mũi vào thành bể, nhìn những giọt khí long lanh bé xíu bám đọng nhẹ nhàng trên những chiếc lá hồng hồ điệp, tưởng như những giọt pha lê đi lạc nào đó đang tạm nghỉ ngơi trên tấm đệm nhung êm sau một hành trình quang hợp vất vả. Những chiếc lá nơi đầu ngọn bum búp xếp vào nhau, dịu dàng và mơn man cảm xúc, đẹp và mượt như những nụ hàm tiếu của hoa hồng – có lẽ cũng vì vậy mà Hồng hồ điệp luôn gợi cho tôi nhớ đến cảm giác về những bông hoa tuyệt nhất của tình yêu!...

Một chút êm ái… một chút non tơ… một chút mơn man… một chút yếu đuối… kết hợp với rất nhiều yểu điệu, ngập đầy duyên dáng và vô vàn quí phái tạo nên một Hồng hồ điệp không thể lẫn lộn, không dám coi thường, không nỡ bỏ lơ, được nâng niu và chăm bón, được buồn bã và trăn trở, được âu yếm và thiết tha, được yêu thương và mến trọng.

Tôi tin rằng bất cứ người chơi thủy sinh nào, nếu đã một lần được ngắm hồng hồ điệp trong những phút giây tuyệt đẹp nhất của đời cây, khi mà ánh sáng, nước, những giọt khí, sự giao động uyển chuyển và màu đỏ phớt quyến rũ ấy hòa quyện hết cả vào nhau, tạo nên một bản hòa âm, hòa sắc, hòa ánh sáng tuyệt hảo, lại không thể không dừng lại thật lâu, không thở thật khẽ, không mở mắt thật to và cảm giác như trái tim mình cũng đang chậm nhịp để nhìn ngắm một tuyệt tác tự nhiên đang thăng hoa, phô diễn hết những nét đẹp đỉnh cao mà con người chúng ta chỉ có thể ngẩn ngơ và xuýt xoa nhìn ngắm…


Tiêu thảo nâu – sự khiêm nhường sang trọng


Tôi ngắm những đóa Tiêu thảo nâu trong bể và thường nghĩ đến bức họa Mona Lisa của danh họa Leonardo da Vinci. Giữa những bông hoa trong bể của tôi và nụ cười của người đàn bà đẹp nhất hành tinh kia có sự gắn kết kì lạ: nét sang trọng, quí phái và một sức sống đầy đặn ẩn trong một thân thể khỏe mạnh và vẻ ngoài khiêm tốn đến phải nghiêng mình cảm phục, nao lòng ước ao mà không gợn chút nào của thèm khát dung tục...

Tiêu thảo nâu luôn mang lại cho tôi một cảm giác yên bình và tin tưởng, đôi lúc tôi nghĩ giả thử cả cái bể với sự nghịch ngợm bốc đồng của mình nếu có bị làm sao, khiến bao nhiêu nhánh cây đủ sắc, đủ dáng kia có bị thế nào, thì cụm hoa Tiêu thảo nâu đang nở viên mãn êm đềm một góc bể đằng kia của tôi vẫn sống được, vẫn ở lại với tôi như một người bạn trung thành và tận tụy, sẵn lòng chịu đựng cùng tôi những cảm giác thất vọng bởi quá nhiều hi vọng, mang lại cho tôi sự bình lặng của tâm hồn và nụ cười của niềm tin…

Cái màu nâu tưởng rất tầm thường kia là độc nhất trong bể! Không một lòai cây nào khác có được cái sắc khiêm nhường và đằm thắm ấy, không một kiểu lá nào khác có cái vẻ khỏe mạnh mà sang trọng ấy, không một cụm cây nào khác có thể mang lại cảm giác yên lòng và sự duyên dáng ấy!

Tiêu thảo nâu – sự quyến rũ không bằng sắc màu lộng lẫy, sự hấp dẫn không bằng đường nét gợi cảm, sự thu hút không bằng phong cách yểu điệu kiêu sa, nhưng lại mời gọi người yêu cây bằng sự chân thành và đôn hậu, bằng niềm tin tha thiết và cảm giác êm lặng bình yên…

Viết tháng 6/2006

Không có nhận xét nào: