Ngồi nhớ anh em ngó ngó lên trời...
Sao mà tự nhiên mấy hôm nay cứ vẩn vơ trong lòng mấy câu hát ...
Chẳng nghĩ ngợi được gì nhiều, cũng chẳng làm được gì nhiều.
Thôi thì lôi mấy cái cây, cái chậu ra sửa lại góc 'ngó lên trời' để đỡ phải vu vơ!
Góc nhỏ tươi xanh mà sao lòng ủ rũ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét