Nhà chỉ đủ ăn, lấy tiền đâu mua nuôi chim, nên chỉ biết ngóng Chủ Nhật được đi Sở thú ngắm cho ... đỡ thèm.
Rồi một ngày được tặng cái lồng tre nuôi mấy loài chim dân dã của người chú quen chuẩn bị xuất cảnh: mừng vui khôn xiết.
Chỉ mấy chú Mai hoa, vài con Áo già - chim dân dã nuôi chơi, không khó tính cầu kì, chuồng tầm thường đơn giản lót báo cũ: mà thấy như mình sở hữu cả thiên đường!
Tuổi thơ đã qua rất lâu, kí ức vẫn còn đọng lại: tình yêu với loài chim cứ được nuôi dưỡng lớn dần theo năm tháng...
Mỗi buổi sáng lên thăm vườn chim, nghe tiếng líu lo lảnh lót từng tràng chào nắng mới của Mai Hoa, mỗi chiều đi làm về nghe tiếng hót như sáo diều xa xôi tận tít chân trời của Áo già: nhớ và đôi khi luyến tiếc những kỉ niệm xa xôi của thời tuổi thơ trong trắng!
Rồi chúng sinh sản trong vườn chim - những kỉ niệm đẹp lại tiếp tục được nhân nhiều thêm lên để lưu vào kí ức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét